Họ còn bất lực hơn nữa.Hai tiếng trước tôi đang… Đang làm gì nhỉ? Mẹ kiếp! Cho tôi 2 tiếng nữa để nhớ ra.Bạn dậy tìm cái đồng hồ, không ra.Ngồi một tẹo thì một ông nữa mở cửa vào, phủi nước trên các ghế và trèo lên một cái, ngồi bó gối.Với họ, những nỗi đau tinh thần, những cơn đau thể xác là có nhưng một thằng bé 21 tuổi không thể đau hơn họ được đâu.Có vẻ nó tổ chức một cuộc đấu giá.Bạn sẽ phải dẻo dai, phải xoạc ra, phải dài chân ra mãi.Và bản thân họ phải tự thoát ra.Ta là tất cả không, tất cả là tất cả không, mình tất cả ngộ mà tất cả không ngộ cũng là chơi.Những suy nghĩ chúng rất rành mạch và trôi chảy.
